Họ hàng của vợ tính toán với chúng tôi chuyện mừng cưới

Tôi cảm thấy họ không dành cho vợ chồng tôi sự tôn trọng nhất định và đang tính toán thiệt hơn với chúng tôi là phận em.


Vợ chồng tôi mới cưới được tròn một năm. Gần đây phát sinh một vấn đề khiến tôi suy nghĩ. Tôi có một em trai ruột và vợ cũng vậy. Bố tôi là con thứ hai trong gia đình có sáu anh chị em, còn mẹ là em gái út trong gia đình có năm anh chị em. Bố vợ là con út trong gia đình có mười anh chị em, mẹ vợ là chị cả trong gia đình có ba chị em.

Chuyện là cả bên nội và ngoại của phía nhà tôi, từ trước tới giờ, các anh chị hoặc em họ cưới, bố bảo tôi (từ lúc độc thân cho đến khi có gia đình) phải mừng các anh chị hoặc các em. Thời sinh viên mười năm trước, tôi mừng khoảng ba trăm nghìn đồng, sau này tôi thường mừng khoảng năm trăm nghìn, khi đi làm có tiền rồi thì mừng khoảng một triệu.

Mừng cưới chỉ là một chuyện thôi, điều quan trọng hơn là đám cưới của anh chị em họ, đám nào tôi cũng đến làm giúp suốt ngày suốt đêm, dù sau này đi làm công việc có bận đến mấy, tôi cũng luôn thu xếp thời gian để về làm giúp. Còn bố mẹ tôi luôn mừng cho cả hai, là mừng cho anh chị em của bố mẹ và mừng thêm cho các cháu. Tóm lại, cả hai bên nội ngoại nhà tôi, từ trước tới nay, các anh chị em họ của tôi bắt buộc phải mừng phong bì cho nhau. Còn các anh chị em ruột của bố mẹ sẽ mừng phong bì cho nhau, ngoài ra tùy từng cô dì chú bác, có người sẽ mừng thêm cho cả các cháu. Còn việc các cháu có mừng phong bì cho cô dì chú bác khi họ tổ chức đám cưới cho con hay không là tùy từng người.

Về phía gia đình tôi, bố mẹ và tôi thường giúp đỡ mọi người rất nhiều mà không tính toán thiệt hơn. Chẳng hạn bố mẹ tôi thường xuyên cắm sổ nhà đất vay số tiền lớn cho anh em làm ăn. Khi có ai ốm đau đi viện, sinh đẻ hoặc có người không phải đi viện nhưng bình thường sức khỏe yếu, cả bố mẹ và tôi đều đến thăm nom và biếu tiền mọi người thường xuyên. Còn về phần bố mẹ và tôi khi bị ốm đau đi viện (đa phần gia đình tôi thường giấu và nói không sao), mọi người đến thăm nom biếu tiền, gia đình tôi đều kiên quyết không lấy của ai.

Có lẽ vì thế, khi bóc phong bì đám cưới của mình, tôi giật mình vì các anh chị và các em mừng lại tôi thường là nhiều gấp đôi, gấp ba trước đây tôi mừng họ. Có người mừng một triệu đồng, người hai triệu, người ba triệu, còn em ruột tôi mừng năm triệu. Có một anh họ hoàn cảnh trung bình nhưng mừng cho tôi ba triệu đồng. Tôi định mang trả lại bớt nhưng mọi người khuyên can tôi không nên làm vậy. Có một số cô chú anh chị vừa mừng cho cả tôi lẫn bố mẹ tôi.

Về phía nhà vợ, tôi không rõ thế nào. Nhưng vì bố vợ là con út trong gia đình có mười người con nên vợ chồng tôi cũng gần như là em út trong gia đình bên nội của em. Nghe em kể, từ thời sinh viên, các anh chị cưới, em đều mừng phong bì cho các anh chị. Đám cưới chúng tôi, tất cả anh chị (cả những người đã có gia đình và độc thân) con nhà bác ruột vợ chỉ mừng cho một trong hai, là bố mẹ vợ hoặc vợ chồng tôi. Tuyệt nhiên không có ai mừng cho cả hai. Tương tự các bác của vợ tôi cũng chỉ mừng phong bì cho bố mẹ vợ. Người duy nhất bên phía nhà vợ mừng cho cả bố mẹ vợ và vợ chồng tôi là dì ruột của em, dì mừng cho vợ chồng tôi một chỉ vàng.

Về số tiền mừng cưới, em ruột của vợ mừng hai chỉ vàng. Tôi biết em vợ còn khó khăn, công việc chưa ổn định mà mừng nhiều thế nên bảo vợ nói em mừng tùy tâm là được, chứ cưới anh chị mà nó phải đi vay tiền mua vàng mừng cưới là không nên. Còn các anh nhà bác ruột của vợ, nếu mừng cho vợ chồng tôi thì mừng 200 nghìn đồng. Tôi nói với vợ rằng riêng hai em trai của hai đứa mình, sau này mình phải mừng lại ít nhất là gấp đôi trở lên. Mình là anh chị, phải sống sao cho xứng đáng là anh chị.

Gần đây bên nhà anh chị em của vợ có hai đám cưới. Một là con trai của chị gái họ (chị này là con gái bác trai ruột của vợ). Đám cưới thứ hai là của con trai một bác gái ruột khác của vợ. Ở đám cưới thứ nhất, cháu gọi riêng cho vợ để mời (cháu bằng tuổi vợ và năm ngoái cũng mừng phong bì cho vợ chồng tôi). Ngoài ra, mẹ cháu tức là chị họ của vợ cũng gọi điện cho vợ để mời. Còn ở đám cưới thứ hai, anh họ của vợ và bố của anh gọi điện mời tôi. Ngay khi có thông tin của hai đám cưới, mẹ vợ nói chuyện với vợ rằng, ở quê vợ khi các con đã lập gia đình riêng rồi mà có đám cưới của anh chị em người thân thế này, phải mừng hai phong bì, một là mừng cho người được cưới, hai là mừng cho bố mẹ của người được cưới. Đó là luật bất thành văn rồi.

Ở đám cưới thứ nhất, tôi hoàn toàn đồng ý là phải mừng riêng cho cả cháu và anh chị. Ngoài ra còn lưu ý thêm với vợ rằng năm ngoái cháu mừng bao nhiêu, năm nay phải mừng lại gấp đôi. Việc mừng thêm cho anh chị là đúng vì anh chị ngang hàng với chúng tôi, dù năm ngoái cưới chúng tôi, anh chị không mừng chúng tôi, nhưng cưới con của anh chị, chúng tôi phải mừng cho anh chị là đúng.

Còn ở đám cưới thứ hai, vợ bảo mẹ nói phải mừng riêng anh và cả các bác. Việc vợ bảo mừng cho anh sẽ mừng nhiều hơn năm ngoái anh mừng chúng tôi (hai trăm nghìn), tôi không có ý kiến thiệt hơn về chuyện mừng nhiều hay ít hơn. Tôi chỉ thắc mắc với vợ là ở quê em có quy tắc như mẹ nói, vậy tại sao năm ngoái cưới vợ chồng mình, các anh chị của em (cả những người đã lập gia đình và những người còn độc thân) đều chỉ đi một phong bì. Những người độc thân chỉ mừng riêng vợ chồng tôi, còn những anh chị có gia đình rồi chỉ mừng riêng bố mẹ vợ. Các bác của vợ chắc chắn chỉ mừng riêng bố mẹ vợ rồi. Như vậy có xứng đáng là anh chị, là bậc bề trên hay không.

Vợ trả lời rằng không biết lý do tại sao và chỉ nghe mẹ nói thế. Rồi vợ còn giải thích thêm rằng mẹ vợ bảo giờ mình mừng bác, sau này sinh nở, các bác sẽ lại xuống thăm hỏi với phong bì cho mình thôi. Tôi nói với vợ rằng giải thích như vậy thật nực cười và đây là hai câu chuyện hoàn toàn khác nhau. Từ khi chúng tôi yêu nhau, lúc đó còn chưa xác định cưới, nghe tin bác ruột em bị ốm đi viện, tôi đã về tận nơi thăm hỏi và biếu bác chút tiền. Hay gần đây nghe tin chị họ vợ phải đi viện và lấy thuốc về uống, cũng không nặng lắm nhưng khi biết tin, tôi cũng bảo vợ đến thăm và biếu tiền. Tôi làm vậy là mong muốn anh chị em có cảm giác gần gũi và thân mật với nhau chứ không nhằm mục đích tính toán gì khác.

Tôi cũng nói rõ với vợ về quan điểm của gia đình mình là từ trước đến nay, họ hàng ốm đau hay sinh nở, mình thăm hỏi biếu tiền, còn khi mình ốm đau đi viện hay sinh nở, chỉ cần mọi người hỏi thăm là quý hóa lắm rồi (tôi từng nằm viện mổ vài lần và đều giấu mọi người), cấm tuyệt đối không được nhận tiền của ai. Vì thế để liên kết câu chuyện mừng đám cưới con bác để mong bác đến thăm hỏi lúc vợ sinh nở là câu chuyện cực kỳ nực cười đối với tôi. Vấn đề ở đây không phải tôi tiếc chút tiền mừng đám cưới (tôi luôn nói với vợ là phải mừng lại nhiều hơn số tiền người ta đã mừng mình), mà tôi đánh giá cách sống của các anh chị vợ. Nếu lời của mẹ vợ là đúng, tôi cảm thấy họ không dành cho chúng tôi sự tôn trọng nhất định và đang tính toán thiệt hơn với chúng tôi là phận em.

Đức Minh

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc




Adblock test (Why?)


http://dlvr.it/T0zNWk
Mới hơn Cũ hơn