Tôi 24 tuổi, bạn trai 29 tuổi; ở mối tình này, nếu không thể đi xa mãi mãi thì mong có thể đi cùng nhau dài lâu một xíu.
Bạn trai tôi ra xã hội khá sớm, trong công việc là người mạnh mẽ, giỏi giang, thông minh và quyết đoán. Về vấn đề tình cảm, theo cảm quan của tôi, bạn có đôi nét bảo thủ, ít thấu hiểu người bạn đời của mình. Có thể bạn vẫn chưa đủ thương tôi vì thời gian quen nhau chưa lâu. Cảm giác yêu của bạn với tôi chưa tới. Sự hy sinh, sợ người yêu buồn của bạn hơi ít.
Sau khi học xong, tôi đi làm hai năm ở môi trường rất tốt, ít va chạm cuộc sống, công việc gần như không áp lực và tính cách trẻ con. Tôi có một điểm yếu nữa là suy nghĩ nhiều, nhạy cảm, làm nghiêm trọng vấn đề. Cả tôi và người yêu đều quan niệm rằng không ai hoàn hảo 100% cả và hãy cảm thông cho nhau. Chúng tôi quen nhau được bốn tháng, hạnh phúc thì ít mà cãi nhau liền tù tì, cãi lớn có, cãi nhỏ có, nguyên nhân đa phần xuất phát từ việc tôi khá nhạy cảm. Có hai lần cãi nhau lớn khiến tình cảm chúng tôi lao dốc, hiện tại vẫn bên nhau vì bỏ thì thương mà vương thì tội.
Lần đầu tiên là lúc tôi vô tình thấy ảnh người yêu cũ của anh trong ví (anh đã chia tay tầm 10 tháng). Giận quá mất khôn, tôi hành xử sai trái, xé ảnh đó ngay trước mặt anh. Ngay khoảnh khắc đó, tôi biết mình đã sai nhưng có cảm giác tuyệt vọng vì không tin người yêu "hoàn hảo" lại đối xử với mình như vậy. bạn trai tôi thất vọng vì tôi chưa hiểu vấn đề đã không kiềm chế được cảm xúc. Anh giải thích là cái card visit che lại nên quên mất thôi. Chuyện này sau khi bình tĩnh tôi cũng hiểu, có thể bỏ qua. Vì chuyện này, cả hai chuyển sang trạng thái có khoảng cách và không dám nói chuyện tương lai xa nữa.
Lần thứ hai chính là ngày đầu năm mới, không gọi là cãi nhau nhưng việc này khiến tôi sợ đi cùng anh ở tương lai. Tôi xa quê, sống cảm xúc nên những khoảnh khắc quan trọng như Giáng sinh, giao thừa đều mong muốn có thể bên cạnh người mình yêu. Mọi năm, cứ mỗi lần pháo hoa giao thừa bắn lên, năm cũ qua đi, năm mới đến, tôi nhớ gia đình thật nhiều. Năm nay nhớ gia đình lại nhớ thêm cả anh, người sống cùng thành phố.
Giao thừa năm nay anh bận đi nhậu cùng công ty, đón giao thừa với mọi người ở đó. Anh hỏi tôi có hiểu cho anh không, lịch đã lên với bên công ty rồi, mình còn có năm sau mà. Nhưng hơn ba giờ sáng anh gọi cho tôi, báo đang đi về nhà. Người trên công ty giữ lại ngủ nhưng anh "ngoan", vẫn về nhà chứ không ngủ lại. Hỏi ra mới biết người trên công ty ở đây chỉ có tầm ba người, anh nữa là bốn, hai nam hai nữ. Tôi không giận, chỉ cảm giác đau lòng, không được ưu tiên.
Anh hỏi tôi sao không hỏi anh lý do tại sao, chỉ biết bộc lộ cảm xúc? Anh trách tôi không khống chế được cảm xúc. Có điều gì anh đều kể tôi nghe chứ không giấu giếm. Thật ra sáng đó anh đã đi cùng tôi rồi, tôi lại trách anh không ưu tiên. Khoảnh khắc cùng nhau trải qua giao thừa mới là quan trọng, là lúc pháo hoa bắn lên, cùng hẹn nhau một năm mới an lành, chứ không phải tôi một nơi, anh lại vui nơi khác. Mới yêu nhau mà đã không có sự ưu tiên cho đối phương thì nếu có sau này, mạnh chồng chồng đi, mạnh vợ vợ cùng con quây quần. Anh luôn có lý do chính đáng, rồi hỏi tôi hiểu cho anh không? Tôi đều hiểu cả nhưng anh có hiểu cho tôi không? Anh đã quan tâm cảm xúc của tôi chưa? Tiền mất có thể kiếm lại được, nhưng còn hạnh phúc gia đình, đi sai một bước, khổ cả đôi đường.
Anh cần một người bình tĩnh hơn trong mọi việc. Còn tôi, cuối cùng cũng chỉ ước mong có một gia đình hạnh phúc. Tôi chán ghét những người đàn ông sống vì người ngoài, từng chứng kiến cảnh người vợ trở nên trơ lỳ về mặt cảm xúc để "thích ứng" được với chồng. Chuyện tình này đã có nhiều người khuyên ngăn nên dừng lại nhưng tôi vẫn muốn tiếp tục. Tương lai có thể chúng tôi còn làm tổn thương nhau nữa nhưng ít ra hai người không hoàn hảo thì sẽ vì nhau mà trở thành phiên bản tốt hơn lúc mới gặp. "Vạn hạt mưa rơi không hạt nào rơi nhầm chỗ, những người ta gặp không người nào là ngẫu nhiên". Thật mong anh chị không khuyên chúng tôi chia tay mà có thể chia sẻ kinh nghiệm để cả hai vượt qua những khác biệt. Chân thành cảm ơn.
Hồng Quyên
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
Adblock test (Why?)
http://dlvr.it/T112r2
Bạn trai tôi ra xã hội khá sớm, trong công việc là người mạnh mẽ, giỏi giang, thông minh và quyết đoán. Về vấn đề tình cảm, theo cảm quan của tôi, bạn có đôi nét bảo thủ, ít thấu hiểu người bạn đời của mình. Có thể bạn vẫn chưa đủ thương tôi vì thời gian quen nhau chưa lâu. Cảm giác yêu của bạn với tôi chưa tới. Sự hy sinh, sợ người yêu buồn của bạn hơi ít.
Sau khi học xong, tôi đi làm hai năm ở môi trường rất tốt, ít va chạm cuộc sống, công việc gần như không áp lực và tính cách trẻ con. Tôi có một điểm yếu nữa là suy nghĩ nhiều, nhạy cảm, làm nghiêm trọng vấn đề. Cả tôi và người yêu đều quan niệm rằng không ai hoàn hảo 100% cả và hãy cảm thông cho nhau. Chúng tôi quen nhau được bốn tháng, hạnh phúc thì ít mà cãi nhau liền tù tì, cãi lớn có, cãi nhỏ có, nguyên nhân đa phần xuất phát từ việc tôi khá nhạy cảm. Có hai lần cãi nhau lớn khiến tình cảm chúng tôi lao dốc, hiện tại vẫn bên nhau vì bỏ thì thương mà vương thì tội.
Lần đầu tiên là lúc tôi vô tình thấy ảnh người yêu cũ của anh trong ví (anh đã chia tay tầm 10 tháng). Giận quá mất khôn, tôi hành xử sai trái, xé ảnh đó ngay trước mặt anh. Ngay khoảnh khắc đó, tôi biết mình đã sai nhưng có cảm giác tuyệt vọng vì không tin người yêu "hoàn hảo" lại đối xử với mình như vậy. bạn trai tôi thất vọng vì tôi chưa hiểu vấn đề đã không kiềm chế được cảm xúc. Anh giải thích là cái card visit che lại nên quên mất thôi. Chuyện này sau khi bình tĩnh tôi cũng hiểu, có thể bỏ qua. Vì chuyện này, cả hai chuyển sang trạng thái có khoảng cách và không dám nói chuyện tương lai xa nữa.
Lần thứ hai chính là ngày đầu năm mới, không gọi là cãi nhau nhưng việc này khiến tôi sợ đi cùng anh ở tương lai. Tôi xa quê, sống cảm xúc nên những khoảnh khắc quan trọng như Giáng sinh, giao thừa đều mong muốn có thể bên cạnh người mình yêu. Mọi năm, cứ mỗi lần pháo hoa giao thừa bắn lên, năm cũ qua đi, năm mới đến, tôi nhớ gia đình thật nhiều. Năm nay nhớ gia đình lại nhớ thêm cả anh, người sống cùng thành phố.
Giao thừa năm nay anh bận đi nhậu cùng công ty, đón giao thừa với mọi người ở đó. Anh hỏi tôi có hiểu cho anh không, lịch đã lên với bên công ty rồi, mình còn có năm sau mà. Nhưng hơn ba giờ sáng anh gọi cho tôi, báo đang đi về nhà. Người trên công ty giữ lại ngủ nhưng anh "ngoan", vẫn về nhà chứ không ngủ lại. Hỏi ra mới biết người trên công ty ở đây chỉ có tầm ba người, anh nữa là bốn, hai nam hai nữ. Tôi không giận, chỉ cảm giác đau lòng, không được ưu tiên.
Anh hỏi tôi sao không hỏi anh lý do tại sao, chỉ biết bộc lộ cảm xúc? Anh trách tôi không khống chế được cảm xúc. Có điều gì anh đều kể tôi nghe chứ không giấu giếm. Thật ra sáng đó anh đã đi cùng tôi rồi, tôi lại trách anh không ưu tiên. Khoảnh khắc cùng nhau trải qua giao thừa mới là quan trọng, là lúc pháo hoa bắn lên, cùng hẹn nhau một năm mới an lành, chứ không phải tôi một nơi, anh lại vui nơi khác. Mới yêu nhau mà đã không có sự ưu tiên cho đối phương thì nếu có sau này, mạnh chồng chồng đi, mạnh vợ vợ cùng con quây quần. Anh luôn có lý do chính đáng, rồi hỏi tôi hiểu cho anh không? Tôi đều hiểu cả nhưng anh có hiểu cho tôi không? Anh đã quan tâm cảm xúc của tôi chưa? Tiền mất có thể kiếm lại được, nhưng còn hạnh phúc gia đình, đi sai một bước, khổ cả đôi đường.
Anh cần một người bình tĩnh hơn trong mọi việc. Còn tôi, cuối cùng cũng chỉ ước mong có một gia đình hạnh phúc. Tôi chán ghét những người đàn ông sống vì người ngoài, từng chứng kiến cảnh người vợ trở nên trơ lỳ về mặt cảm xúc để "thích ứng" được với chồng. Chuyện tình này đã có nhiều người khuyên ngăn nên dừng lại nhưng tôi vẫn muốn tiếp tục. Tương lai có thể chúng tôi còn làm tổn thương nhau nữa nhưng ít ra hai người không hoàn hảo thì sẽ vì nhau mà trở thành phiên bản tốt hơn lúc mới gặp. "Vạn hạt mưa rơi không hạt nào rơi nhầm chỗ, những người ta gặp không người nào là ngẫu nhiên". Thật mong anh chị không khuyên chúng tôi chia tay mà có thể chia sẻ kinh nghiệm để cả hai vượt qua những khác biệt. Chân thành cảm ơn.
Hồng Quyên
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
Adblock test (Why?)
http://dlvr.it/T112r2